Chùm thơ Doremi Doremi
Nỗi buồn và Em
Em cầm nỗi buồn trên tay
Lang thang
Hỏi dòng sông nhỏ “có nhận không?”
Ồ không...lòng tôi đầy ắp rồi !
Gọi làn gió vô tư “giữ giùm nhé?”
Khúc khích cười gió bảo “tôi đánh rơi mất thôi”
Nỗi buồn sốt ruột trên tay em
Hoàng hôn tắt sau mái ngói
Ngước nhìn trời đêm lung linh
Với tay tưởng chạm vì sao em khẽ khàng “cho gởi nhé?”
Sao nghiêng mình… “bạn ơi xa quá, sao tôi nhận được ?”
Suýt khóc rồi em kêu cứu vầng trăng
“Trăng ơi...nhà trăng có rộng, lòng trăng có hiền….chứa giúp nỗi buồn từ tôi”
...và...em chờ đợi...chờ đợi...ông trăng đã già nên lẩn thẩn...nghĩ ngợi...
Em bó gối ngước nhìn...đêm trôi...nỗi buồn ngủ gục trên tay !
Nếu ngày mai…
Nếu ngày mai…
anh không online nữa
Thành phố buồn
hụt hẫng bước chân em
Ngày sang đêm vầng trăng rụng xuống thềm
Rơi nỗi nhớ xót xa mềm mi mắt
Nếu ngày mai…
vần thơ anh chợt tắt
Lời ru tình
ai khẽ hát riêng em
Cổ tích buồn sẽ không có Lọ Lem
Say vũ điệu quên nửa đêm mất phép
Nếu ngày mai…
Trời bắt anh phải chết
Nửa cuộc đời em
- đổi hết cho anh
van xin Người “hãy chia nửa ngày xanh”
Em-Anh có chung nhau phần còn lại
Ví dụ như “nếu”
- chưa từng tồn tại
Sao biết rằng em đã trải lòng yêu
Dẫu chắn ngang gai góc khắp trăm chiều
em ngờ nghệch
trái tim liều chịu tội….
Ví dụ nếu….
yêu anh là có lỗi
Em ngàn lần
chịu đọa
để yêu anh !
Mưa xa
Ghét hạt mưa ngủ quên cùng mây trắng để khúc tự tình mãi là nắng vô tư
em lấy cớ gì mỗi khi muốn làm nư hong thèm gặp – bảo trời mưa – anh đừng đến !
Ghét quá đi…ghét quá đi thôi !
Tháng ba ôm sầu
Mưa hầu tình phai
Tháng bảy choàng vai
Mưa ngâu lã chã
Giọt chia hai ngã
Giọt tìm phôi pha
Trôi mãi tình xa
Vuột tay mất vội
Mưa giăng khắp lối
Khóc òa vỡ đôi...!