ÁC MỘNG
HOÀNG HƯNG
Ta nung nấu nghìn đêm ác mộng
Đánh chìa vàng mở lối về em
vào
Cánh cửa sắt đen kịt
Đóng xầm sau lưng tôi
Bỗng ào ào náo loạn
Như một bể dầu sôi.
Những cái đầu trọc lốc
Vươn theo từng bước đi
Những bộ xương đen đúa
Bốc lên mùi tử thi.
A ! Địa ngục là đây
Ta bắt đầu kiếp quỷ
Sao dễ dàng quá nhỉ
Chỉ một bước một giây
Bước qua cánh cửa này
Kiếp người đà xa lắc.
Giật mình nghe tiếng quát :
- Cởi hết áo quần ra !