Bài 3 - Phương pháp cưa gái của gà
Gà gặp một em, thấy thích và xin được số điện thoại. Đến được đây nói chung là cũng gian khổ lắm rồi, nhưng mà vì không liên quan mấy đến câu chuyện đang nói ở đây nên tạm thời bỏ qua. Rồi gà áp dụng chiến thuật trường kỳ kháng chiến: gọi điện thoại, đến nhà chơi, rủ đi chơi, tặng hoa, tặng quà, v.v. Nếu gà làm những điều này ở một mức độ chấp nhận được thì em kia mặc kệ cho gà tiếp tục và nhận tất cả những gì mà gà dâng hiến cho, nhưng có vẻ vẫn ỡm ờ không chịu "đổ". Còn nếu gà mà làm hơi nhiều quá thì em kia sẽ khó chịu và sẽ bằng cách này hay cách khác cho gà đi chỗ khác chơi. Gà lại quay về ô số 1 với trái tim rỉ máu.
Lại nói tiếp chuyện em kia ỡm ờ. Trong quá trình gà kháng chiến thì em kia vẫn tung tăng không có vẻ gì ưu tư cả, vẫn đi chơi với các anh khác như bình thường. Gà mà không may mắn thì có khi gà đến nhà chơi thì em kia té đi chơi vui vẻ với bạn hoặc anh giai khác, còn gà thì ở nhà em để bố mẹ em tra tấn. Nếu gà lì đòn vượt qua được thì tình trạng này sẽ tiếp diễn. Còn những chú gà không đủ nhẫn nhục thường phản ứng bằng hai cách. Gà nào bực tức mà gây ra xung đột thì nhận được sự thật hiển nhiên từ phía em kia: "Em đã là gì của anh đâu!" Gà nào gà hơn một tí thì phản ứng bằng cách "tỏ tình". Trong cả hai trường hợp gà đều sẽ bị em kia quy kết là "manh động" và cho đi chỗ khác chơi. Gà quay về ô số 1.
Nói tiếp chuyện gà chịu đựng. Bất cứ chuyện củ chuối nào em kia ném về phía gà gà cũng nhận hết. Gà tự nhủ: "Em yêu thử mình đây mà, mình cần phải chứng tỏ tình yêu chân thành của mình hơn nữa mới được." Sau một thời gian khá dài, nếu em kia không tóm được cao thủ nào (cao thủ cũng hiếm và thường cũng kén chọn y như các em cáo vừa xinh vừa nhà giàu vậy), còn các gà khác đã hy sinh hết thì em kia sẽ có một số tín hiệu bật đèn xanh cho gà: quan tâm, để ý, đi chơi cùng nhiều hơn, v.v. Gà sướng.
Một hôm trăng thanh gió mát gà run rẩy thẽ thọt ba tiếng "Anh yêu em". Em kia chả vờ cúi mặt ngượng không nói gì, thế là gà được thể xông vào ôm hôn gì đó. Gà tưởng là mình "cưa đổ" được em kia, nhưng thực ra số phận gà đã được an bài từ khi em bắt đầu bật đèn xanh cho gà rồi.
Được chính thức làm "người yêu" gà phê lắm. Hạnh phúc này đúng là ngoài sức tưởng tượng. Chính vì ngoài sức tưởng tượng nên gà vẫn nơm nớp sợ tuột mất em yêu. Sự sợ hãi này dẫn gà đi theo một trong hai hướng. Hướng thứ nhất là gia tăng chiều chuộng, đưa đi đón về, gọi dạ bảo vâng. Hướng thứ hai là ghen tuông, gia trưởng. Nếu gà giữ được sự sợ hãi này ở một mức độ không quá đáng thì em kia sẽ cố gắng chịu đựng, hai người sẽ lấy nhau và tiếp tục chịu đựng nhau cho đến khi không chịu được nữa thì thôi. Còn nếu gà đi quá giới hạn thì cuộc tình hoặc cuộc hôn nhân (nếu hai người đã kịp lấy nhau--chuyện này sẽ xảy ra sớm vì khi em kia tặc lưỡi thì nói chung là đã máu lấy chồng rồi) sẽ tan vỡ. Gà lại trở lại ô số 1.
Thôi bây giờ nói về logic của gà. Gà thường có suy nghĩ: Mình hình thức cũng được, gia đình nghiêm chỉnh, có công ăn việc làm, tương lai sáng ngời ngời. Hơn nữa mình chân thành một lòng một dạ chiều chuộng với em kia, không kể ngày đêm mưa gió, em cần gì là mình có mặt ngay. Thế mà mình cưa mãi không đổ. Em lại đi si mê một cái thằng đối xử với em chẳng ra gì, thậm chí cũng chẳng thèm yêu em luôn. Thế là gà xoay ra nghĩ xấu về con gái. Có chú gà cực đoan còn tìm cách "trả thù".
Thế còn logic của cáo là thế nào? Nếu suy nghĩ theo kiểu của gà thì con gái toàn làm những việc phi lý, không có tí logic nào cả. Thực ra mà nói thì những việc làm của cáo đều có logic, thậm chí còn rất logic nữa là khác. Có điều là logic này phức tạp hơn logic của gà, và nó cũng có hai phần. Phần nổi là phần suy nghĩ trực tiếp, đại loại là thế này: Anh gà anh ý tốt với mình quá, các điều kiện cũng đều lý tưởng. Đáng lẽ mình phải yêu anh ấy mới phải. Nhưng không hiểu tại sao mình chỉ cảm thấy quý, biết ơn và ái ngại thôi chứ không thấy say mê gì cả. Còn thằng cha kia thì đối xử với mình không bằng một phần anh gà nhưng không hiểu tại sao mình cứ nhớ nó điên lên.
Phần chính của logic của cáo xảy ra ở trong tiềm thức (tức là cáo có khi cũng không biết là mình đang nghĩ thế). Đây là hệ quả của hàng triệu năm tiến hóa, trong đó mỗi cá thể luôn luôn tìm cách phối hợp với cá thể có bộ gene tốt nhất để gia tăng khả năng tồn tại và phát triển của con cháu mình. Logic của phần này là: "Tại sao gà lại cứ phải cố gắng lấy lòng mình thế nhỉ? Có khi là tại vì có nhược điểm gì ghê gớm lắm nên không cưa được gái mới phải sống chết bỏ tiền bạc công sức ra để theo đuổi mình. Còn cái thằng kia thì nó cứ nghênh ngang thế chắc là gene tốt nên nhiều con gái chạy theo, có mình hay không nó cũng chả cần vì sẵn con gái quá. Mình phải làm thế nào để chiếm được nó mới được."